11 ngày đi qua “mặt trời Aloha” phát ra từng bài học như những tia sáng, hay cứ như là một tinh chất vi diệu vô hình, xúc chạm đến từng tế bào, thấp lên ánh sáng trong những vùng tối của “tiểu vũ trụ”. Nguồn năng lượng đồng nhất đưa mình về là mình! (Hạt mầm 2 năm mới chịu vươn lên chào ánh sáng là mình.
“Tài năng không đến thông qua cái tôi, mà nó đến trong một trạng thái biết ơn, và muốn cống hiến.” Một sự thật được hiển hiện rõ cho mình chính là sự “ngộ nhận” Lòng Biết Ơn của mình, đã làm mất cân bằng của sự đủ đầy thật bên trong, mình chỉ là đang đóng mình trong hàng rào AN TOÀN với những ước mơ mãi là mơ ước. Tâm thế là 0 – tất cả ngã về 0 để rồi cứ mãi loay hoay trong vòng đời của mình, như chiếc bập bênh đặt bản thân mình quá nặng để rồi cứ ở yên đó
…
Giờ rất biết ơn những bài học, trải nghiệm đã nuôi dưỡng nội lực, nâng đỡ định lực để từng bước học hỏi thêm nhiều giá trị mà sao mình nỡ nhìn Nó dưới góc nhìn không tích cực đến thế. Bao lần được vỗ về, ôm ấp, thức tỉnh, cùng những hạt mầm được gieo bên trong không thể hiện lên khi bóng của cái Tôi, quan kiến cá nhân quá to để rồi được bước qua kỳ thi lớn mới đủ TỈNH THỨC, chiêm nghiệm, soi lại chính mình mà “Sửa – chữa”. Quan trọng nữa là “Thứ tha để làm hoà với quá khứ.” Sự tha thứ xé tan bức màn che lắp ánh sáng, luồng sinh khí trong veo, chấm dứt sự tiếp nối, trở về như một đứa trẻ, mỉm cười an yên tự nhiên, mà có thể nhìn sâu để biết ơn tất cả.
“Con người sinh ra trong sự đau đớn, và sự đau đớn để con người được sinh ra” câu nói trong phim Cuộc đời Đức Phật. Mình cảm nghiệm rất sâu sắc câu này, thật đúng là vậy, cứ mỗi trãi nghiệm là bài học, là kiến thức thực tế sâu lắng, là tài sản mà chẳng ai lấy đi được để làm giàu cuộc sống này. Mình tự hào vì điều ấy. Giờ đây, mình phải chia sẻ tất cả với LÒNG BIẾT ƠN chính mình, những người mang bài học đến cho mình, BIẾT ƠN VŨ TRỤ đưa bài học để mình trưởng thành hơn từng giai đoạn, và luôn có sự chở che, nâng đỡ. Những tài nguyên yêu thương, thấu hiểu, tận tâm, chăm sóc, trung tín, công bằng, liêm chính, vượt khó, chuẩn mực, cân bằng, am hiểu, thông hiểu, đa chiều, hoà bình, “tử tế”, an yên, độc lập, dung hoà, vững chãi, trụ cột, vui tươi, trân quý thế giới tự nhiên…ngần ấy điều tốt đẹp Ta ban cho mà con hãy đứng lên khai thác, xây dựng cuộc sống, hiện thực như ước mơ của con muốn đi. Thế giới hoà bình, Người và vạn vật dung hoà.
Mình đang sử dụng ngôn từ để viết lại mỗi cảm nghiệm, bài học cuộc sống từ trải nghiệm của riêng mình, kinh nghiệm vượt qua mỗi hành trình và sự giúp sức của vũ trụ. Mỗi ngày mình vui, hạnh phúc với những điều đang làm, càng viết thông điệp trực giác càng được mở ra, vốn từ tự tuôn chảy. Công viên online với những viên gạch, hạt mầm hoa trái được gieo trong niềm vui, an yên, thoả lòng để ai đó dạo qua có thể được đồng điệu, tìm thấy niềm vui, bình yên ở đấy. Tận hưởng trọn vẹn từng giây phút an yên cho mình mà thời gian vụt như một thoáng. Cuộc sống tự nhiên được giãn đơn hơn rất nhiều về vật chất lẫn tinh thần. No lòng hơn nó bụng, rồi tự nhiên thanh lọc được cơ thể. Hay là sự thông hiểu về những quy luật kiến thức tài chính cho mình nhiều nhận định hanh thông của 1 lối đi mới với những kinh nghiệm thật-thực nhất. Tất cả được mở ra nhiều hơn sau những ngày học gột rửa, tìm về giá trị bản thân, làm hoà và ôm lấy chính mình để xây dựng hành trình mới với tâm thế mới. “Vì yêu mà đến, vì thương sửa mình, vì hiểu bao dung, vì tin mà đón nhận!” Biết ơn cả nhà Aloha I See You! Ngôi nhà tâm hồn Aloha I see you luôn tràn đầy năng lượng ấm áp, yêu thương, bao dung! YÊU LẮM!
“ALOHA! MÌNH ỔN CẢ THÔI”
ĐỐI THOẠI VỚI TÂM HỒN – ĐỨA TRẺ BÊN TRONG
Em à! Giờ chị đã ở đây với em rồi, mình sẽ ổn cả thôi em nhé. Sau tất cả, giờ đây mình đã thấu hiểu nhau hơn rồi, tụi mình sẽ trọn vẹn cùng nhau qua những ngày tháng tiếp theo nhé. Bài học của cả hai ta sẽ là bước đệm vững chắc cho hành trình đồng điệu mới này cùng nhau em nhỉ.
Qua rồi những quá khứ trồi sụt, những hoàn cảnh đưa đẩy, môi trường được nhúng mình trượt dài qua năm tháng. Cô gái bé nhỏ đầy ấm áp, hy vọng được bảo bọc, khao khát tình yêu thương giãn đơn, lại vô tình lướt qua bao nhiêu bài học đau đớn từ sự khước từ vô ý từ mọi người. Em đã cố gắng thật nhiều, gồng mình lên để được công nhận, em làm đủ mọi cách từ không có gì đến thành công để thu hút sự chú ý nhưng không kết quả. Và cả những sự không trọn lành kia đến với em trong khoảng thời gian khá dài ấy. Ôi!…Thương em thật nhiều, em vẫn ở đó, vẫn mong manh mà mạnh mẽ dưới lớp vỏ bọc khô cằn, đôi lúc bật mạnh phản ứng để tự bảo vệ mình.
…
Chị đã không nhìn thấy em thương tổn vậy, xin lỗi em nhé! Những vô tình, vô ý chị bỏ quên em ở đó, hay thậm chí là để em lui vào góc khuất mà chỉ sống cho riêng mình. Chị cũng cố tỏ ra ổn, bình thường cho giống người ta. Chị vừa chạy theo, vừa thu mình, loay hoay rồi lại mang vào chính mình những bất như ý, hành vi bất thiện lành phóng ra làm tổn thương người bên cạnh. Ôi! Tận sau thẩm chị không muốn như thế, những vụn vỡ văng trúng em, người thầy, người bên cạnh…Nhìn cảnh đấy chị đau và xót lắm. Nhưng không thể thu lại.
Rồi vào ngày hôm ấy, đúng thời điểm, chị đã được tỉnh thức. Nhìn bài thi đút kết thành bài học về mối quan hệ, sự cân bằng vẹn toàn, mình bình an thế giới sẽ bình an. Điều mà chị đã khao khát suốt từ bé. Cám ơn vũ trụ đã bao dung với chị. Cho chị nhìn ra được bài học lớn của kiếp sống này, chị cần học và vượt qua để hoàn thiện linh hồn mình. Chị nhìn thấy em, nhìn thấu rõ những thương tổn của em, cô gái bé nhỏ ngày xưa của chị. Chúng ta đã từng cùng nhau đi qua những thăng trầm, khoảng lặng, từng hiểu nhau không qua ngôn từ, sống vô tư chân thật cùng nhau, và biết rõ tận ngóc ngách của nhau, những lời hứa cùng nhau mạnh mẽ, vui vẻ lớn lên. Rồi những chân ái ấy dần khuất xa khi sợi dây kết nối, những nội kết xuất hiện. Em vẫn ở đấy, chị vẫn ở đây, mà bức màn vô hình đã ngăn cách tụi mình . Giờ đây, tụi mình được gột rửa, nhờ vũ trụ đã giúp chị nhìn thấy em bằng một trái tim mới toanh của tình yêu vô điều kiện. Cùng thanh tẩy tất cả em nhé. Chị cám ơn em vẫn ở đấy, cảm ơn sự đồng hành của em đã giúp chị đồng điệu lại. Không ngôn từ nào diễn tả được cảm xúc chị lúc này. Có lẽ sự tĩnh lặng lúc này cùng ngôn ngữ của vũ trụ, chúng mình được gắn kết sâu hơn nhé! Em yêu của chị! đứa trẻ bên trong đầy ấm áp. Yêu lắm!
Chị xin lỗi em, tha thứ cho chị nhé! Chị cám ơn em nhiều, yêu em thật thật nhiều! Trân quý em mọi lúc. Từ nay tình thương mới, mình nuôi dưỡng nhau nhé! Mình ổn cả thôi!
“I’m sorry, please forgive me, thanks you, I love you!”
——————
Biết Ơn_Yêu Thương_Trọn Vẹn
“Vì yêu mà đến, vì thương sửa mình, vì hiểu bao dung, vì tin mà đón nhận
Minh Ca